Thuyết minh về cây lúa Việt Nam
Bài làm
Sinh ra từ đất mẹ thấm bao thâm trầm, từ người cha sương gió ôm ấp từng cánh đồng ngát mộc hương, tôi luôn là đứa con đáng tự hào nhất cho cuộc sống bao người, là nơi tạo ra những hạt ngọc quý của Trời. Các bạn biết tôi là ai rồi phải không? Và tôi, loài cây gần gũi nhất với các bạn đây, nhà lúa chúng tôi xin ra mắt mọi người. Hôm nay, thật hạnh phúc khi được trò chuyện với các bạn về họ lúa chúng tôi.
Ngày xưa, từ khi con người xuất hiện sự sống thì chúng tôi đã ở bên cạnh các bạn rồi. Ở các nước phương Đông nói chung và Việt Nam thân thiết nói riêng, từ những loài lúa dại – thủy tổ vững chắc của gia phả họ lúa, con người đã biết tận dụng và phát triển chúng tôi, tạo ra những giống lúa kinh tế và hoàn hảo như bây giờ. Chắc hẳn ai cũng biết họ nhà lúa chúng tôi luôn có mặt trong từng bữa cơm của người dân, xuất khẩu ra nước ngoài, góp phần làm cho kinh tế Việt Nam ngày càng phát triển.
Nói về gia phả họ lúa thì xin bạn chớ ngạc nhiên. Từ họ lúa nước lúa trời, lúa nếp dẻo dai,… cho đến những loại lúa đang được con người nghiên cứu, chúng tôi đều mang đến cho bạn những hạt cơm dẻo thơm. Chúng tôi thuộc loại rễ chùm, chiếc chân nhiều nhánh luôn giữ cho tấm thân mềm mại đứng vững. Chúng tôi luôn tự hào về “mái tóc” lá xanh mướt dài và những hạt vàng múp xinh tươi. Chúng tôi kiêu sa với vẻ đẹp và tầm quan trọng trong năm loại ngũ cốc. Để ý nhé, quốc hiệu Việt Nam, đất nước nông nghiệp, lúa sao có thể thiếu.
Ấy thế nhưng bạn ạ chẳng dễ dàng gì để tạo nên vẻ đẹp thôn quê đậm chất Việt như chúng tôi. Cứ một năm hai mùa vụ: Đông Xuân và Hè Thu, chúng tôi lớn lên từ những giọt mồ hôi và cả tình yêu thương chăm đỡ của những người nông dân Việt Nam chất phác, cần cù. Một đời thóc, họ ủ chúng tôi cho những “em bé” thóc nảy mầm. Rồi các em bé lại lần lượt được đem đi gieo, ngấm mình quen với mẹ Đất cha Trời. Lớn ti tí nữa, chúng tôi trở thành cây mạ, giai đoạn đang trưởng thành mà, cần bao nhiêu sự chăm bẵm: bón phân, phun thuốc, tưới nước…. Những người nông dân chăm bẵm cho chúng tôi như những người cha người mẹ lo cho con vậy. Rồi chúng tôi làm đòng một thời gian và trổ bông khoe sắc chuẩn bị ra hạt. Đây là giai đoạn quan trọng nhưng cũng đầy gian nan thử thách đối với chúng tôi. Cứ đến lúc gần thu hoạch, cậu Thiên Nhiên lại nổi giận (tháng 8-tháng 9), lại gây bão và lũ lụt khắp nơi, cả cha Sương Gió cũng về theo nên bầy con thóc lúa phải bám níu mẹ bảo toàn sự sống. Phù… mưa tạnh gió hoà, bà con nhà nông trút bỏ lo âu vì chúng tôi vẫn bảo toàn “mạng sống”. Họ vui mừng đón chúng tôi về nhà. Và đời này cho đến đời khác, dòng họ lúa luôn nối tiếp nhau từ những hạt thóc nảy mầm, một số khác thì vun ấm bữa cơm cho các gia đình, số kia “xuất ngoại không hộ chiếu” cho các nước bạn, xây dựng mối liên kết, tình hữu nghị dài lâu. Thật đáng tự hào!
Chắc bạn nghĩ, chúng tôi bị đập bị giã đau lắm, nhưng không đâu, đó là nhiệm vụ, là mục đích chính chúng tôi sinh ra và cũng là niềm tự hào được góp công sức xây dựng đất nước Việt Nam này. Thân chúng tôi cũng có ích lắm đấy. Chúng tôi được phơi khô bện thành dây, quấn quít buộc chặt mái nhà, còn làm tranh lợp mái, làm nguyên liệu đốt giúp những người bà người mẹ nấu bữa cơm gia đình, còn cho anh bò, bác trâu lót dạ nữa. Hạt thóc thì có vỏ cũng làm chất đốt này, cám làm thức ăn cho lợn và quan trọng nhất là hạt gạo trắng tinh tươm, một thành phần không thể thiếu trong mỗi bữa cơm gia đình người Việt nói riêng và hầu hết các nước Châu Á nói chung. Ngoài ra, chúng tôi còn được chế biến thành các loại mì sợi, bún, bánh. Không phải muốn khoe khoang gì, nhưng chúng tôi còn nhiều công dụng đáng ngưỡng mộ nữa đấy. Thơ ca tục ngữ Việt Nam cũng không thể thiếu họ nhà lúa chúng tôi, chắc các bạn cũng đã từng nghe:
“Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn.”
Hay:
“Cần Thơ gạo trắng nước trong
Ai đi đến đó lòng không muốn về.”
Chúng tôi đây luôn gắn bó với các bạn từ các trang lịch sử đến bây giờ, luôn mang lại lợi ích tốt đẹp cho con người, đặc biệt là người dân Việt Nam. Và tôi tin chắc rằng các bạn cũng quý trọng chúng tôi hơn bất cứ thứ gì, đúng không? Chà, tôi đã ngửi thấy hương đông đang ùa vào từng ngọn lúa, tạm biệt các bạn, tôi đi chuẩn bị cho ngày hội thu hoạch đây.